Tôi dựa vào hai sự kiện nhân khẩu học đã xảy ra: số trẻ mới sinh và tỷ lệ người trưởng thành
đẳng. Tôi dựa vào hai sự kiện nhân khẩu học đã xảy ra: số trẻ mới sinh và tỷ lệ người trưởng thành đến trường đại học, cao đẳng đều gia tăng. Thực tế về sau cho thấy dự báo này hoàn toàn chính xác. Thế nhưng hầu hết mọi trường đại học có tiếng khi đó đều làm ngơ. Hai mươi năm sau, năm 1976, tôi xem xét cơ cấu tuổi của người Mỹ và dự báo, trong mười năm sắp tới, chúng ta buộc phải nâng độ tuổi về hưu ở Mỹ lên 70, hoặc bãi bỏ hoàn toàn độ tuổi về hưu. Mọi chuyện diễn ra nhanh hơn tôi tưởng: một năm sau, năm 1977, California bãi bỏ chính sách nghỉ hưu bắt buộc ở mọi độ tuổi; năm 1978, các bang còn lại nâng độ tuổi về hưu lên 70 tuổi. Các số liệu nhân khẩu học dẫn đến dự báo này đều được công bố và xuất bản rộng rãi, nhưng các “chuyên gia” – các nhà kinh tế học làm việc trong chính phủ, công đoàn, doanh nghiệp, các nhà thống kê học – vẫn một mực cho rằng đây là một dự báo quá lố bịch. “Chuyện đó không thể xảy ra”, họ đồng thanh. Thậm chí lúc bấy giờ phía công đoàn còn đề xuất hạ độ tuổi về hưu bắt buộc xuống 60 tuổi hoặc thấp hơn.
Tôi dựa vào hai sự kiện nhân khẩu học đã xảy ra: số trẻ mới sinh và tỷ lệ người trưởng thành
Cơ hội cho người khởi nghiệp đến từ chính thái độ lạnh nhạt, thiếu thiện chí, và đôi lúc là bất tài của giới chuyên gia khi đối mặt với thực tế nhân khẩu học không tương thích với những giả thiết mà họ vẫn coi là hiển nhiên. Khi sự kiện nhân khẩu học xảy ra và cả thời gian trước khi nó gây ảnh hưởng, vẫn không ai thèm đoái hoài chứ chưa nói gì đến chuyện coi nó như một cơ hội. Do đó, những ai dám thách thức tất cả những gì người khác cho là đúng và chủ động tìm kiếm sự thật sẽ được phép tận hưởng thành quả trong suốt một thời gian dài. Thông thường, các đối thủ cạnh tranh sẽ chỉ chấp nhận thực tế nhân khẩu học khi nó đã trở nên lỗi thời, sắp sửa bị thay thế bởi một thực tế nhân khẩu học mới.